3 tháng 10, 2011

HÃY ĐỌC VÀ CẢM NHẬN (Tác giả: Một bạn cùng khoá Văn 92)

Đức Phật có nói rằng, trong cuộc đời con người có ba điều nên làm, nếu làm được cả ba thì tốt nhất, nhưng chỉ cần làm được một trong ba điều đã là tốt rồi. Đó là: "để lại cho người đời sau một tư tưởng, sinh ra những đứa trẻ tốt lành và nếu không làm được hai điều trên thì trồng một cái cây để lấy bóng mát cho người đi đường". Và chẳng phải chính Đức Phật đã đạt tới Đaị Đạo dười gốc cây Bồ Đề sao?
Khổng Tử, một người thầy lớn của phương Đông, một nhà triết học vĩ đại cũng thể hiện ý ấy khi có một học trò của ông chê một cái cây bên đường là một giống cây vô dụng. Khổng Tử đã nói rằng: tại sao cái cây ấy vô dụng mà người ta lại không chặt nó đi, vì nó vẫn có một ý nghĩa là đem lại bóng mát cho mọi người. Chỉ chừng đó ý kiến của các bậc thầy nhân loại đã đủ để luận về ý nghĩa to lớn của cây trong cuộc đời của mỗi con người và cả loài người.
Hết thảy mọi người trên thế gian này đều yêu cây. Những người yêu văn học đều không thể quên hình ảnh cây sồi trong bộ tiểu thuyết Chiến tranh hoà bình của Lep Tônstôi khi chính cây sồi mùa xuân ấy đã làm lành vết thương trong tâm hồn chàng Andrây Bôncônxki sau những tuyệt vọng và đau đớn. Trong tâm hồn chúng ta làm sao quên được câu thơ của Ônga Becgôn mỗi khi mùa thu đến ở châu Âu với những nỗi niềm thầm thì và khắc khoải: "Đừng động vào cây mùa lá rụng"! Nhà thơ đâu chỉ nói với cây mà nói với mỗi chúng ta đấy chứ! Cây đem lại niềm vui, xoa dịu nỗi đau trong tâm hồn, đem lại tình yêu cho mỗi chúng ta. Trong ca dao Việt Nam đã có câu ca dao nổi tiếng nói về quê hương:
      "Cây đa, bến nước, con đò khác đưa…"
 Quê hương Việt Nam đã làm nặng lòng người đi xa bởi những hình ảnh đã in vào tâm linh với những mái đình, cây đa, bến nước con đò,,, Chỉ riêng hình tượng cây đa đã có ý nghĩa xiết bao với chúng ta. Cây đa đã ôm trọn cuộc đời ta từ thưở nhỏ đi chăn trâu ngả mình dưới gốc đa đến khi trở về với mái đầu bạc. Trẻ con nghèo, đa cho những cái búp đa để thổi, cho cái lá xanh để làm những con trâu, con gà,,, mang lại những niềm vui và nụ cười làm quên đi sự nhọc nhằn, khốn khó. Đa ôm bóng cha mẹ ta những khi đi làm đồng. Đa đã mang đến nụ cười và sự nghỉ ngơi cho cả làng. Cây đa ấy có hình bóng của mẹ khi ngả nón quạt bên gốc đa. Cây đa làng ấy đã bao bọc tâm hồn ta một đời.
 Giờ đây đời sống hiện đại đang lấn lướt tâm hồn ta với những nhịp sống điên cuồng và vô nghĩa. Đôi khi trong ta bỗng nhớ quay quắt bóng đa, bóng tre xưa, nhớ và thèm xiết bao những hoàng hôn tím rịm với "hoa khế bờ ao rụng vào khóm chuối,,," mà đời sống hiện đại hối hả đang xoá lấp đi từng ngày với những rừng bê tông khô lạnh. Thì đây, may quá chúng ta đã có cây cảnh bên mình, Những cây đa, cây sanh, cây chuối và cây khế…ấy đã giúp chúng ta trở về quê xưa, trở về nỗi niềm tuổi xưa với những miền cổ tích hoang dại để giúp chúng ta "di dưỡng tinh thần".
                             Ninh Giang, ngày 02/8/2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét